Người xưa cho rằng cả gia đình có nhiều người nhàn rỗi, con cháu khó thành danh, thành tài.
Người tiêu tiền “to”: Thiếu trân trọng giá trị đồng tiền
Trong xã hội hiện nay, có không ít người có thói quen chi tiêu hoang phí. Một nhóm là những người sinh ra đã ngậm thìa vàng, thừa hưởng tài sản từ cha mẹ mà không phải trải qua khó khăn. Những người này chưa bao giờ phải nếm trải sự vất vả để kiếm tiền, vì vậy họ không thể hiểu rõ giá trị của đồng tiền.
Trẻ em lớn lên trong những gia đình như vậy thường không phải chịu đựng khó khăn, nên họ không biết kiếm tiền khó nhọc ra sao. Do đó, họ tiêu tiền một cách thiếu tính toán, chỉ cần thấy vui hoặc cha mẹ cho bao nhiêu tiền, họ sẽ tiêu bấy nhiêu mà không suy nghĩ.
Kiểu người thứ hai là những người lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn, khi bước ra xã hội, họ phải học cách chật vật và đối mặt với những cạm bẫy, dục vọng. Họ trở nên đua đòi, tiêu xài phung phí, như câu nói “con nhà lính tính nhà quan.”
Chẳng hạn, hiện nay có nhiều gia đình đua nhau mua xe ô tô, vay tiền để sắm sửa cho bằng bạn bằng bè. Cách tiêu tiền này tạo ra áp lực tài chính lớn. Trong khi những người giàu thường biết cách đầu tư để tiền sinh lợi, thì nhiều người nghèo lại không nghĩ đến tương lai. Họ chi tiêu hoang phí, mua sắm đủ thứ và đến khi cần tiền lại thấy túi rỗng.
Người có thời gian rảnh “to”: Nhàn cư vi bất thiện
Nhiều người rất phung phí thời gian của mình mà không hề hay biết. Trong khi những người khác tận dụng từng phút để học tập và phát triển bản thân, họ lại dành thời gian cho việc ăn uống và vui chơi.
Rõ ràng, những người chăm chỉ học tập, có chí tiến thủ và biết trân trọng thời gian sẽ đạt được trình độ học vấn cao và tương lai nghề nghiệp tươi sáng hơn.
Khi bắt đầu đi làm, một số người sẽ tiếp tục quản lý thời gian của mình, chăm chỉ lao động, có thể làm thêm việc bán thời gian hoặc đọc sách để nâng cao kiến thức. Họ cũng biết cách học hỏi thêm những kỹ năng mới.
Những người biết tận dụng thời gian sẽ có khả năng nâng cao năng lực liên tục và tạo ra nhiều cơ hội để thay đổi bản thân trong công việc. Ngược lại, những người chỉ biết “ăn không ngồi rồi,” lười biếng và không có động lực, sẽ chỉ chờ đến khi mọi việc trở nên cấp bách mới hành động, và đến cuối đời sẽ nhận ra mình không đạt được thành tựu nào.
Người thường cho vay tiền “to”: Thiếu quản lý tài chính
Có những người thường xuyên cho bạn bè và người quen vay tiền. Ban đầu có thể chỉ là những khoản nhỏ, nhưng nếu thói quen này kéo dài, số tiền cho vay sẽ ngày càng tăng. Điều này có thể dẫn đến việc bạn không thể lấy lại được số tiền lớn đó.
Khi bạn rút kinh nghiệm và từ chối cho họ vay tiền lần sau, họ có thể cảm thấy bị thiếu niềm tin, điều này có thể làm tổn hại đến mối quan hệ giữa hai bên.
Người giàu thường thận trọng hơn khi cho người khác vay tiền, đặc biệt là với những khoản vay lớn. Họ sẽ xem xét khả năng hoàn trả, thời gian hoàn trả và mối quan hệ với người vay trước khi quyết định cho vay.
Họ biết cách cân nhắc kỹ lưỡng, đặc biệt là liên quan đến tài chính, bởi họ không muốn điều này ảnh hưởng đến cuộc sống và mối quan hệ của cả hai bên.
Cuộc sống luôn cần có sự học hỏi, và những người nghèo cần phải học cách quản lý tài sản hiệu quả. Nếu không thay đổi tư duy và thói quen cũ, họ sẽ tiếp tục sống trong cảnh nghèo khổ.