Cha mẹ yêu thương con và có những kế hoạch sâu rộng. Chúng ta lo lắng nhiều cho con cái, muốn sắp xếp cho con nhiều điều. Nhưng khi con lớn lên, chúng sẽ ra khỏi tầm kiểm soát của chúng ta, chúng có khoảng trời riêng.
Điều đầu tiên là về sự hối tiếc và mất mát của chính chúng ta
Trong cuộc sống này sẽ có những điều không được như ý. Trong đời ai cũng sẽ có những điều khiến bản thân day dứt và tiếc nuối. Những tiếc nuối này theo thời gian sẽ dần biến thành sẹo sâu trong lòng chúng ta.
Không phải vì chúng ta muốn giấu giếm điều gì mà vì không có cha mẹ nào muốn con cái phải gánh quá nhiều những áp lực.
Mỗi người đều có những con đường riêng để đi, những ước mơ để theo đuổi. Những tiếc nuối và mất mát của chúng ta có thể chỉ là áp lực và gánh nặng không cần thiết với con cái.
Không phải vì chúng ta muốn giấu giếm điều gì mà vì không có cha mẹ nào muốn con cái phải gánh quá nhiều những áp lực. (ảnh minh họa)
Điều thứ hai là sự lo lắng và mất lòng tin quá mức với con
Cha mẹ yêu thương con và có những kế hoạch sâu rộng. Chúng ta lo lắng nhiều cho con cái, muốn sắp xếp cho con nhiều điều. Nhưng khi con lớn lên, chúng sẽ ra khỏi tầm kiểm soát của chúng ta, chúng có khoảng trời riêng.
Trong quá trình này chúng ta cứ lo lắng con cái đi sai đường, lo con bị tổn hại. Nhưng chính những lo toan này khiến con chẳng thể tiến xa hơn trong tương lai.
Trong quá trình này chúng ta cứ lo lắng con cái đi sai đường, lo con bị tổn hại. (ảnh minh họa)
Chúng ta phải tin rằng con cái chúng ta có khả năng phán đoán và lựa chọn riêng, chúng sẽ tiếp tục học hỏi và trưởng thành trong suốt cuộc đời.
Điều thứ ba là nghiền ngẫm những bất bình trong quá khứ
Trong cuộc sống này chắc chắn chúng ta không thể tránh khỏi gặp những mối thù hận. Có thể là tranh chấp với người nào đó hoặc mâu thuẫn với gia đình nào đó, những ân oán này đáng lẽ nên lãng quên theo thời gian.
Có tuổi rồi chúng ta nên học cách buông bỏ, có những chuyện phải quên thì nhất định phải quên đi. (ảnh minh họa)
Chúng ta không thay đổi được quá khứ và chẳng thể đoán được tương lai. Điều duy nhất chúng ta có thể làm là nắm bắt hiện tại của mình.
Có tuổi rồi chúng ta nên học cách buông bỏ, có những chuyện phải quên thì nhất định phải quên đi.